Hai đứa trẻ violet

  -  

Tôi quỳ xuống nhìn họ, những giọt nước mắt tuôn dài, nhỏ xuống hai thi thể đã lạnh ngắt hơi ấm của sự sống. Chỉ nửa tiếng trước, họ vẫn còn cười nói vui vẻ rằng nhỏ đừng đi chơi về muộn nhé. Nửa tiếng sau, chỉ còn lại một đống đổ nát, tang thương. Tất cả chỉ như một mớ bòng bong, không, không được yếu đuối, bản thân à, chính những này điều đó càng không được phép.

Bạn đang xem: Hai đứa trẻ violet

Tôi tìm kiếm trong căn phòng ngủ của cả nhì người, rút lấy khẩu Hoa hồng định mệnh trong kệ tủ cạnh chiếc giường, ôm nó khư khư bên người. Sau này, lỡ như cha mẹ đều mất đi, Violet, bé sẽ là chủ nhân của nó, nó sẽ luôn sát cánh bên con. Mạnh mẽ kiên cường như chủ của nó. Cha tôi đã nói vậy đấy.


Trầm ngâm đứng được một lúc, tôi nghe thấy tiếng cửa nhà ken két rõ mồn một, chẳng lẽ kẻ giết phụ thân mẹ xoay lại để làm gì xuất xắc sao? Tôi thở nhẹ, lén lút trốn xuống gầm giường mà nằm quan sát.

"Tôi đến trễ rồi, tôi tưởng phu nhân có một cô tiểu thư chứ nhỉ?"

Là giọng phái mạnh nhân, lần đầu tôi nghe thấy chất giọng này, là người lạ! Sao hắn lại biết được thân phụ mẹ nhỉ? Đợi đã, có tiếng chân, hắn đang tìm mình? Tôi cầm Hoa hồng định mệnh chắc vào tay, may mắn cầm là bên trong còn 2 viên đạn bạc. Tiếng chân càng ngày càng gần hơn, nhịp tim tôi đập mạnh, liên hồi. Đôi chân dừng lại ở cánh cửa, đối diện trước mặt tôi.

"Tiểu thư, cô ra đây được rồi đấy. Tôi thừa biết cô ở đây, tiểu thư Violet, hoặc là chơi trò ai bị hù doạ trước nhé? Ai nổ súng trước là người thất bại và chịu hình phạt, tốt nhất cô đừng nên chơi. Tôi đếm đến 3, 1....2...."

"3"

Hắn ta lại gần về phía tôi, cúi người xuống, một nụ cười ma quái đến rùng rợn. Tôi mất kiểm soát rồi, đôi tay cầm súng, bắn về phía hắn. Tôi thất bại cuộc. Hắn ta né phát đạn đó, cấp tốc chóng tóm lấy tay tôi như khoá đôi bàn tay đang run cầm cập không biết vì sao của tôi.

"Tôi phụng mệnh phụ thân mẹ cô, là người đi theo bảo vệ cô. Nào, tiểu thư, giờ cô không còn là đứa trẻ mẫu giáo mà trốn dưới gầm giường thế này đâu"

Khuôn mặt anh ta nghiêm chỉnh lại, từng câu, từng chữ phát ra chắc nịch, có lẽ tôi nên tin lời anh ta nói, dù gì...tôi chẳng còn người nào là họ hàng thân thích nữa rồi.

"Này anh kia, ít ra cũng phải để đến tôi chui ra khỏi gầm giường bụi bẩn này chứ? Bỏ tay anh ra khỏi tay tôi đi"

Anh ta nghe theo, đứng dậy phủi quần áo, còn cúi xuống chìa tay giúp tôi. Khuôn mặt anh ấy khá khó để nhận diện, chắc cũng vì chưng màn đêm buông xuống hoặc một phần, tôi không muốn người bên cạnh mình lúc này là một người lạ mặt cả.

"Cho tôi biết tên anh đi, mang lại dễ gọi nhau hơn"

"Valhein, cô gọi tôi là Val cũng được thưa tiểu thư"

"Tôi đến nay là cũng sắp 18 tuổi rồi, đừng gọi tiểu thư, nghe bánh bèo lắm, Vio thôi. Và tối ni tôi sẽ ngủ ở đâu?"

"Nhà tôi"

Phải rồi, giờ nơi mình gọi là nhà cũng đã tan hoang, cửa nát rồi, còn nơi nào để đi ngoài nhờ cậy anh ta chứ. Haizz, cứ như tai ương sập xuống đầu mình vậy. Valhein nói xong, nắm lấy tay tôi, anh ta đưa tôi đi đâu, tôi cũng không biết trước được. Mọi thứ bao bọc chỉ một màu ảm đạm, chứa đầy sự hoài nghi.

Xem thêm: " Gtx 1070 Cũ Bản 8Gb / 256 Bit / Ddr5, Không Tìm Thấy Trang

"Vio, cô có thể dừng nhìn chằm chằm vào mặt tôi được không?"

"À ừm, xin lỗi"

Câu nói vừa rồi của Valhein làm tôi sực giật mình, chả biết mình đã nghĩ cái khỉ gió gì nữa.

"Chúng ta đến nơi rồi"

Phía trước mặt tôi chỉ là căn nhà gỗ tầm thường, không lát gạch và sang trọng như nhà tôi. Nhìn vào tôi còn tưởng anh là người bủn xỉn thế nào, bên trong căn nhà, mọi thứ cũng rất ngăn nắp đâu ra đấy. Tôi chợt nhận ra, phong cách quần áo Valhein mặc cũng khá na ná của mấy công tử lịch lãm, không ngờ luôn ấy.

"Từ lúc gặp cô đến giờ thì cô vẫn cứ như người thần hồn nát thần tính mang lại dù là sự cố này rất đáng tiếc. Để tôi pha trà mang lại cô uống mang lại thư thái nhé?"

"Cảm ơn anh, Val"

Valhein đưa tôi vào phòng khách ngồi ở ghế sofa rồi vào bếp trộn trà. Trước lúc đi pha còn chỉ tôi tủ quần áo để biết đường vắt đồ. Nam giới nhân như anh ấy mà cũng có đồ để cho tôi mặc cơ đấy.

"Trà của cô này Vio"

Anh nhẹ nhàng đưa tách trà cho tôi, còn để cả tấm giấy nhắc kẻo bị bỏng tay. Chậc, lịch sự ghê.

"Trà hoa cúc? Hương vị này còn giống như lúc mẹ tôi còn sống đã pha mang đến tôi uống, sao anh học được cách trộn trà này xuất xắc vậy?"

"Tự học thôi, ở một mình thì ai dạy cho"

"Cho tôi làm thân quen anh đi, chắc là nhờ ba mẹ tôi nên anh cũng hiểu tôi rồi. Hừm, anh bao nhiêu tuổi rồi?"

"Cũng khoảng 25-26 gì đấy"

"Anh có người yêu chưa?"

"Vậy cô nghĩ tôi có chưa?"

"Khoảng 3-4 người gì đó"

"Thiệt tình, còn forever alone chán, thưa quý cô..."

Ở gần trò chuyện với Valhein thì tâm trạng tôi cũng khá khẩm lên, không nặng nề như lúc mới gặp. Vừa nói chuyện vừa uống trà được một hồi thì chiếc đồng hồ treo tường kêu reo. 10 giờ đúng, cũng khá muộn rồi.

"Ngủ thôi Vio, cô cứ lên phòng tôi nghỉ đi, còn tôi nằm sofa"

"Vậy ổn chứ?"

Anh gật đầu, dẫn tôi lên phòng của anh. Lên tới nơi, tôi đi một vòng xung quanh căn phòng, cũng rộng thoáng, cạnh giường cũng có đèn ngủ, kệ tủ. Tôi nằm xuống, mò dưới chiếc gối một tấm ảnh nhì đứa trẻ. Một đứa nhìn như Valhein hồi trẻ thì phải, đứa còn lại...

Xem thêm: Những Vị Tướng Nên Mua Trong Lmht 10, Top 7 Tướng Đường Trên Mạnh Nhất Lmht 10

"Đưa mang lại tôi"

Chưa kịp nhận dạng rõ là ai thì anh giựt lấy tấm ảnh rồi nhét vào túi áo cạnh mình. Thần thần bí bí, thôi kệ anh ta, riêng tư thì mình khám phá sau cũng được.

"Ngủ ngon nhé, Val. À mà này, anh có định lấy vợ không đấy?"

"Muộn rồi vẫn còn đùa được đấy Vio. Đương nhiên không, ngủ đi Violet"

Chẳng hiểu sao tự nhiên tôi tự thốt ra từ miệng câu hỏi đó nữa, nói trong vô thức xuất xắc gì? Sự mệt mỏi đè nặng lên tôi, đôi mắt thật cũng cụp xuống, không muốn mở mắt nữa, cứ thế chìm vào giấc ngủ. Tiếng thì thầm của bất cứ ai cũng không thể làm tôi tỉnh giấc.

"Thực ra tôi nói xạo đấy tiểu thư, rồi sau này, em sẽ biết ai là người vào tấm ảnh, vì ai mà tôi vẫn còn đơn thân đấy Violet, Hoa Hồng Định Mệnh à"

-------------------

Ban đêm là lúc ý tưởng tuôn trào (';ω;`) viết ngừng mắt díp hết cả lại, chap này đến đây đã (' . .̫ . ') tính ra chap này còn nhiều kiểu kết nữa nhưng thôiTag: --Kazu-_ otp của ai nhận hàng nè (. ❛ ᴗ ❛.)