HẬU NGHỆ HẰNG NGA
Ngày nay, chị Hằng Nga đã trở thành một mẫu tên quen thuộc được các em bé dại yêu mến, đặc trưng trong mỗi thời gian tết Trung thu. Giữa những đêm hội trăng rằm của các em, chị Hằng thường xuất hiện là một cô gái rất xinh đẹp, tay ôm chú thỏ trắng xứng đáng yêu. Vày sao lại như vậy? Đó là 1 câu chuyện được dân gian lưu lại truyền như sau.
Bạn đang xem: Hậu nghệ hằng nga

Cách phía trên từ khôn xiết lâu, rất lâu rồi, nhỏ người bắt đầu cuộc sống từng ngày dưới ánh khía cạnh trời, ban ngày làm lụng, đêm tối nghỉ ngơi. Phương diện trời đem lại ánh sáng cùng hơi nóng cho nhân loại. Mùa xuân gieo giống, ngày thu thì thu hoạch, con người sống phần đa tháng ngày bằng trồng trọt, săn bắn.
Thời bấy giờ tất cả một người, tên thường gọi là Hậu Nghệ. Thần thoại kể rằng, lúc Nghệ được 5 tuổi, một hôm đi mang đến một ngọn núi sát làng thì đùng một phát không thấy đâu nữa, mãi đến trăng tròn tuổi mới thấy anh trở về, khi về anh đã là một trong chàng trai cường tráng. Anh bảo rằng mình nghỉ ngơi trong núi đã gặp một kì nhân, ông vẫn thu nhấn anh có tác dụng đồ đệ, đã truyền thụ đến anh tương đối nhiều võ nghệ, nhất là bắn tên, vẫn luyện đến trình độ chuyên môn xuất thần nhập hóa, bách phạt bách trúng. Không lâu sau, khả năng bắn tên của Nghệ sẽ vang danh mọi thiên hạ, được tín đồ đời xưng tụng là cõi tục đệ tuyệt nhất xạ thủ. Tương quan đến biệt tài phun tên của Nghệ, vẫn còn có không ít câu chuyện được lưu lại truyền rộng rãi trong nhân gian.
Có một lần, Nghệ ở cùng đám bạn, vừa khéo gồm một bé chim nhạn cất cánh từ khung trời bay qua. Chúng chúng ta ngẩng đầu nhìn nhỏ chim nhạn đang bay trên thai trời, sử dụng tay chỉ lên, hỏi Nghệ: “Cậu có thể bắn hạ nó không?”. Nghệ nhìn con nhạn, hỏi: “Các cậu yêu cầu con sống? tuyệt là phải con chết?”.
Chúng bạn nói: “Cậu phun vào mắt trái của chính nó đi”.
Nghệ không trả lời, giương cung mua tên, bắn đi một phát, chỉ nghe dây cung vang lên, chim nhạn theo chổ chính giữa thanh nhưng rơi xuống đất. Chúng chúng ta chạy mang lại xem thử, ngợi khen không ngớt lời: “Thần xạ, thật không hổ danh là thần xạ!”
Nghệ hỏi: “Có đề xuất mắt trái không?”. Chúng các bạn cùng đáp: “Tuy không hẳn là đôi mắt trái, mà bắn trúng đôi mắt phải, đây cũng là điều hiếm bao gồm lắm rồi!”. Nghệ nghe xong, cực kì hổ thẹn, trong tâm như đã hết mát gì đó, đối với chuyện này nhớ mãi không quên. Tự đó sau đây càng cố gắng luyện tập không ngừng, kỹ nghệ phun cung cũng càng ngày càng tinh xảo hơn.
Vợ của Nghệ là cô bé xinh đẹp nhất vùng, tên thường gọi Hằng Nga. Hằng Nga đức hạnh, vơi dàng. Hàng ngày lo câu hỏi nhà cửa, rất đỗi quan tâm chăm sóc cho chồng, hai vợ ông chồng chung sống yên ấm và hạnh phúc.
Một hôm, Nghệ ra ngoài săn bắn như hay lệ. Vào một ngọn núi, đấng mày râu ra sức xua theo một con nai rừng, nhỏ nai đó càng đuổi càng chạy nhanh, cho lúc trời chấp choá tối, bỗng dưng không thấy bé nai đâu nữa. Lúc này, Nghệ phát hiện rằng tôi đã ở trước một sảnh nhà vô cùng rộng lớn. Trong lòng hoài nghi: “Trong rừng núi hoang vu như vậy này, sao lại có gian nhà to lớn như vậy? hình như là thâm cung đại điện vậy?”
Còn đã nghĩ ngợi, cánh cổng đang mở ra, có một đái đồng bước ra, nói: “Tây vương Mẫu tất cả lời mời tướng mạo quân”. Nghệ theo tiểu đồng đi vào, chỉ thấy đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, ở trung tâm có một quý nhân đầu nhóm mũ phượng thân mang áo bào, thầm nghĩ: “Đây đó là Tây vương mẫu mã rồi”. Nghệ vội vàng đặt chân tới chắp tay bái lạy, chỉ thấy Vương mẫu mã mỉm cười, hỏi: “Tướng quân dạo này vẫn khỏe khoắn chứ?”. Nghệ chần chừ đáp lại cố nào, chỉ cảm thấy đối với Vương Mẫu ngoài ra đã quen biết từ bỏ lâu.
Vương chủng loại nói: “Hôm nay quan trọng mời tướng quân cho đây, là bởi gồm việc mong dặn dò. Tướng mạo quân hạ thế, thân mang sứ mệnh cứu độ bọn chúng sinh. Lão thân lúc này xin góp tướng quân một tay vậy. Đợi mai này công member mãn, thì rất có thể về trời phục mệnh, quay lại hàng ngũ tiên nhân”. Nghệ nghe xong xuôi chẳng hiểu gì cả, chỉ gật đồng ý cho qua.
Vương mẫu đang nói, ngay thức thì bảo tè đồng sở hữu ra một bộ cung tên, bộ cung thương hiệu này vừa nhìn thì biết ngay chưa phải là đồ vật ở nhân gian. Ko thể hiểu rằng nó là làm bởi vì cái gì, chỉ thấy cây cung bằng vàng, mũi tên bằng ngọc. Nghệ giơ nhị tay ra đón mang một phương pháp cung kính. Vương chủng loại nói: “Tướng quân có được bảo bối này, thì có thể cứu vớt lê dân ngoài tai ách rồi”.
Nghệ không hiểu được chân thành và ý nghĩa trong đó, chỉ đáp vâng vâng, nhị tay giơ cao, cảm tạ Vương Mẫu. Sau đó, Vương chủng loại lại điện thoại tư vấn tiểu đồng, kéo ra một dòng bình ngọc màu trắng. Bình ngọc kia tinh xảo quánh sắc, xinh tươi vô cùng.
Vương chủng loại nói: “Tướng quân khăng khăng hãy ghi nhớ kỹ, chất lỏng trong loại bình này chính là linh 1-1 diệu dược trường thọ bất lão tập hòa hợp từ sắc xảo của vạn vật trong trời đất luyện thành, tướng mạo quân hãy gìn giữ cẩn thận, tướng mạo quân sau thời điểm đại công cáo thành, hãy thuộc Hằng Nga uống tiên đan này, nhanh chóng sẽ có thể thăng thiên đắc đạo, hưởng trọn tiên duyên”. Nói xong, dặn tuỳ nhi rằng: “Trời đã không còn sớm nữa, hãy tiễn tướng quân về đi”.
Xem thêm: Fiora Mùa 11: Bảng Ngọc, Cách Chơi Fiora, Cách Lên Đồ, Bảng Ngọc Bổ Trợ Fiora Chuẩn Nhất
Nghệ khấu tạ món quà của vương vãi Mẫu, khi ngẩng đầu lên, quý ông phát hiện hầu hết thứ trước đôi mắt đều dường như không còn, trong những lúc hoảng hốt, không biết là thật tuyệt là mơ. Lại phân phát hiện bạn dạng thân đang ở trước cửa nhà. Chỉ gồm chiếc bình ngọc trong tay, cung thương hiệu trên lưng dường như đang nói với chàng: “Những gì thời gian nãy gần như là thiệt cả, chứ không phải mơ!”
Nghệ trong lòng vừa bỡ ngỡ vừa vui mừng, bự tiếng call Hằng Nga: “Mau mang lại đây, bây giờ ta đã chạm chán được Thần Tiên rồi!”. Hằng Nga nghe tiếng, vội hỏi: “Có chuyện gì vậy? Sao hôm này nam giới lại về muộn thế này?”
Nghệ đem câu chuyện của hôm nay kể không còn cho vk nghe, Hằng Nga nhìn cỗ cung tên, bưng bình ngọc, trong tâm địa cũng là vừa kinh ngạc vừa vui mừng, thiết yếu không tin: “Ừm, nghe nói như vậy, trượng phu cũng là một trong những tiên nhân trên trời vậy? còn nếu như không sao Vương mẫu lại điện thoại tư vấn chàng là tướng mạo quân chứ?”
Hai vợ ông xã vừa nói vừa suy đoán: “Không biết rốt cuộc là sẽ xảy ra đại sự gì mà bắt buộc dùng cho cung thương hiệu để cứu giúp lê dân bách tính? hợp lí lại sắp tất cả dị tộc mang lại xâm phạm bờ cõi?”. ở đầu cuối vẫn mãi tất yêu suy đoán làm sao cho tường tận, rứa là nhị vợ ông xã không nói thêm gì nữa, chỉ biết hóng xem, nếu Vương chủng loại đã nói như vậy, thì tất sẽ có được an bài.
Vậy là không biết bao nhiêu ngày đang trôi qua. Bỗng gồm một ngày, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện mười khía cạnh trời!
Toàn nhân loại đều bị bốc cháy, cỏ cây khô héo, mặt đất bốc khói, nước sông sôi sục, biển cả những nóng hẳn lên! những người dân không thể nơi ẩn núp, đã chết vô lượng vô số. Chỉ có một trong những người trốn núp vào vào sơn đụng thật sâu, suôn sẻ sống sót, hóng đến đêm tối mặt trời lặn xuống mới dám bước ra tìm thức ăn. Cá tôm chim thú, không gì thoát được, vạn trang bị khóc than. Độc trùng mãnh thú nhân cơ hội tàn hại con người, quả đât gần như sắp bị tiêu diệt hết cả. Mọi bạn kêu khóc cứu vớt mạng, quỳ lạy trời xanh: “Ông trời ơi, làm ơn hãy cứu chúng con!”. Tiếng kêu khóc vang dậy cả một góc trời..
Thì ra, 10 người đàn ông của vua trời Đế Tuấn, hồ hết là mặt trời. Bình thường sống bên trên cây phù tang trực thuộc bờ hải dương Đông hải. Bọn họ vốn là vắt phiên nhau trực ban, mỗi cá nhân một ngày, 10 ngày cố phiên nhau một lần. Bỗng gồm một ngày, họ đột nhiên nảy sinh phát minh mới lạ, cảm xúc một fan cô đơn buồn bực không thú vị gì cả, cố kỉnh là cả mười cùng rủ nhau ra phía bên ngoài chơi. Như vậy, liền đưa về họa khủng cho nhân gian.
Nghệ cùng Hằng Nga bây giờ mới phát âm ra, đây chính là sứ mệnh cứu cầm mà Tây Vương chủng loại nói đến. Bắt gặp mọi fan chịu nạn như vậy, trong tâm địa hai người khổ sở vô cùng. Hai fan không dám đủng đỉnh giây phút nào nữa, vội có theo thần cung bảo tiễn, leo lên ngọn núi tối đa gần đó. Tâm sự cũng thật kỳ lạ, cung tên đó phát ra một vòng hào quang vô cùng lớn, bao che lấy nhị vợ chồng Hậu Nghệ và Hằng Nga, bảo vệ cho họ không chịu sự oi bức mà lại mười phương diện trời có đến.
Họ đang leo lên 99 ngọn núi cao, thông qua 99 con sông lớn, vượt qua 99 dãy thung lũng, sau cuối đã cho bờ biển lớn Đông hải, bước lên một ngọn núi cao nhất, bên dưới chân núi đó là biển cả mênh mông.
Đến đỉnh núi, Hằng Nga nói: “Phu quân, trước hết hãy nói đạo lý cùng với họ. Nếu như họ hoàn toàn có thể sửa đổi, còn rất có thể thay phiên nhau trực ca như trước đó đây, thì không nhất thiết phải bắn hạ họ”. Nghệ gật đầu, hét to lên chầu trời rằng: “Các ngươi hãy quay trở về đi, đừng có gian nguy bách tính bởi vậy nữa”. Tuy nhiên, các mặt trời không số đông không coi Nghệ ra gì cả, mà còn cười ầm lên. Nghệ bất giác nổi giận, Hằng Nga ráng mũi tên góp Nghệ, từng mũi từng mũi đưa đến chàng. Nghệ dốc rất là lực, giương cung gắn tiễn, phun về phía mười khía cạnh trời trên ko trung.

Mũi tên thứ nhất vang như giờ đồng hồ sấm, một phương diện trời bị phun rơi xuống; mũi tên vật dụng hai cũng tương tự như tiếng sấm vang trời, thuộc lúc bắn hạ hai mặt trời; mũi thương hiệu thứ tía chấn hễ trời đất, tứ mặt trời đồng thời rơi xuống! Mũi tên thứ bốn tựa sao đổi ngôi lóe sáng, chỉ thấy hào quang quẻ chói lọi; mũi tên sản phẩm năm vạn dặm trời trong, vô hình ảnh vô tung. Chín khía cạnh trời sau cuối đã bị bắn hạ.Trong chốc lát, khá nóng như thiêu như đốt không thể nữa, bầu trời chỉ từ một mặt trời chiếu rọi bên trên cao. Thời gian này, mặt khu đất trở đề xuất mát mẻ. Vạn sông tuôn chảy, tiếng sóng biển khơi rì rào, thảm cỏ sống lại, cành cây đâm chồi. Mọi fan đều từ trong hang động sâu dưới lòng đất chui ra, tín đồ nào tín đồ nấy số đông vây quanh đem Nghệ, vui miệng nhảy nhót, lạy tạ không thôi, giờ đồng hồ hoan hô ca ngợi Nghệ vang mang đến cõi trời, chấn cồn mặt đất.
Lúc này, Nghệ đính thêm cung kéo tên, nhắm trúng khía cạnh trời sản phẩm mười. Hằng Nga bước tới can ngăn, nói: “Lang quân hãy khoan, chớ có bắn nữa, trời chẳng thể một ngày không có mặt trời, vạn đồ vật còn đề nghị sinh trưởng phụ thuộc vào ánh sáng, hãy để lại loại này, để nó tạo ra phúc đến muôn dân”.
Từ kia về sau, mặt trời này từng ngày đều nhô lên từ mặt bờ đại dương phương Đông, trời tối lặn xuống tự ngọn núi phía Tây, sưởi ấm nhân gian, duy trì sinh tồn của vạn vật, mọi người nhờ vậy cơ mà được định cư lạc nghiệp.
Sau lúc Nghệ phun hạ chín khía cạnh trời rồi, vô cùng mừng rỡ, cùng Hằng Nga về đến nhà, sẵn sàng uống tiên dược cơ mà Vương mẫu mã ban tặng. Hằng Nga có bình ngọc ra, bản thân bản thân uống trước một nửa, tiếp đến hai tay đưa mang đến Nghệ. Cơ hội này, trong trái tim Nghệ vẫn tồn tại nghĩ đến cảnh tượng vừa kết thúc được vạn dân hoan hô, tư biển ca tụng công đức của phiên bản thân mình. Nam giới chắp tay sau lưng đi đi lại lại, mừng vui khôn tả, lúc xoay mạnh người lại, thật không ngờ rằng sẽ đụng đề xuất chiếc bình ngọc mà Hằng Nga đang núm trên tay, bình ngọc đột rơi xuống đất, vỡ lẽ tan tành! Tiên dược chảy mọi sàn, rồi ngấm vào trong đất …
Hai bạn đều ngẩn người ra, trố góc nhìn nhau, một hồi lâu mà lại không nói được gì. Ngay trong lúc này, Hằng Nga cảm thấy thân thể bản thân trở buộc phải nhẹ nhõm, ko thể tại vị trên mặt đất nữa, nhẹ mang đến như mong muốn bay lên. Dần dần, mỗi lúc một nhẹ, dịu dần, dịu dần. Hằng Nga trong khi vội vã, tức tốc thuận tay ôm lấy con thỏ trắng nhưng ngày thường mình mếm mộ nhất vào trong lòng.
Nghệ chỉ cảm giác đầu óc trống rỗng, nhìn thấy Hằng Nga càng bay càng cao, càng bay càng xa, theo tâm thức chàng ao ước bắt mang vợ, nhưng lại chỉ bắt được khoảng tầm không. Mắt thấy Hằng Nga ôm theo con thỏ bay lên, cất cánh lên, ở đầu cuối bay mang lại cung trăng.
Những tín đồ già thường tuyệt nói rằng, mọi khi trăng sáng sủa vằng vặc thân trời, mọi tín đồ ngẩng đầu chú ý lên, sẽ thấy cùng bề mặt trăng tất cả bóng nhà thấp thoáng, đó chính là Quảng Hàn cung nhưng Hằng Nga cư ngụ. Còn rất có thể nhìn thấy một bé thỏ ngọc, đang giã thuốc bên dưới một nơi bắt đầu cây, nghe nói sẽ là Hằng Nga sẵn sàng cho Nghệ, hy vọng rằng Nghệ nạp năng lượng rồi, rất có thể lên cho cõi trời bên nhau đoàn tụ.
Xem thêm: Khám Phá Tựa Game Đại Chiến Tam Quốc, Đại Chiến Tam Quốc
Đây đó là câu chuyện “Hậu Nghệ bắn mặt trời, Hằng Nga bay lên cung trăng” được yêu mến và lưu giữ truyền hàng ngàn năm nay.