Khiếp vô tình

  -  
suốt mười năm, vày phản bội người yêu mà Tô giữ Y luôn luôn sống trong áy náy.Mười năm, hắn từ một thiếu niên phong nhã lại biến chuyển tên thọt tàn phế.Cuộc sinh sống trong mười năm này của hắn chính là làm mọi thứ để mang đến kinh thành địa điểm có người hắn yêu thương.Nhưng hắn trái thật ngạc nhiên kết cục khiến cho hắn đề xuất đau lòng cho vậy.Hắn có thể đã dự báo được mọi vấn đề nhưng ngạc nhiên chuyện lại xẩy ra như vậy.Khi lâm vào tuyệt vọng, khi lâm vào nguy cấp cho nhất thì fan nọ lại xuất hiện thêm như thần tiên.Trong hững hờ lại nhè vơi hiện lên ăn nhịp từng đợt nhu tình, nếu rất có thể thì Tô lưu Y thiệt sự ước ao muốn phiên bản thân mình rất có thể chết ngay lập tức trong sự sung sướng này.Mà Giang Thượng Phàm, người từng bị phản bội, hận ý ẩn nấp sâu tận đáy lòng xuyên suốt mười năm qua thật sự sẽ thuận tiện chậm rãi bặt tăm hay sao?Hắn dùng vô tận nhu tình tạo thành cái lưới tạo nên Tô lưu lại Y cam trọng điểm tình nguyện sa chân, mục đích sau cùng của hắn là dòng gì?Gương vỡ cạnh tranh lành, ái hận tình thù, kết cục cuối cùng, cuối cùng là ai nát tâm?Vết thương ông chồng chất cũng chính là tình yêu kính hải tang điền, đến tốt cục còn hoàn toàn có thể có một tương lai giỏi đẹp tuyệt không?


Bạn đang xem: Khiếp vô tình

1x1 Cổ Đại Đam Mỹ HE Sủng
1/12
Chương 1


Xem thêm: Ma Phi Giá Đáo - Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

“Tiểu nhị, cho thêm một bình rượu Hoa Điêu.”Chính ngọ chính xác là thời điểm bán buôn tốt duy nhất ở Thái Bạch Lâu, đại sảnh bên dưới lầu rộn rã nhốn nháo không thể chỗ ngồi, vài thương hiệu tiểu nhị tới lui giữa đám người.Một thanh niên có dung mạo thanh tú nhã nhặn gấp rút đem một bình rượu Hoa Điêu để trên bàn mang lại thực khách, khi xoay người đi thì hắn nghe thấy fan ở phía đằng sau vừa cười cợt vừa nói, “Là một tên thọt, không ngờ đi mặt đường cũng cấp tốc như thế.”Người còn sót lại vừa cười cợt vừa nói, “Thái Bạch lâu là vị trí nào? nếu hắn đi đường phiền toái thì Vương chưng Bì còn phải hắn tốt sao?”Đây không hẳn lần đầu tiên nghe thấy đều lời như vậy, từ dịp đầu đau khổ cho đến hiện thời đã hoàn toàn chết lặng. Trong đầu của Tô lưu lại Y chỉ gồm duy độc nhất vô nhị một suy nghĩ, đi cấp tốc một chút, đi cấp tốc hơn một chút.
Hôm ni là ngày đồ vật mười hắn đến Thái Bạch Lâu, ban đầu đến Thái Bạch lâu lão bạn dạng có khuôn mặt nghiêm ngặt vốn không thích thuê hắn, kế tiếp thấy hắn âu sầu van xin, bởi vì vậy gật đầu đồng ý lưu hắn lại mười ngày nhằm thử việc, giả dụ sau mười ngày cảm thấy hắn có thể đảm nhiệm công việc thì mới rất có thể chính thức lưu giữ hắn lại.Cuối thuộc thực khách cũng dần dần thưa thớt. Đám đái nhị rốt cục có thể thở ra một hơi, chú ý thấy bố tầng tửu lâu không thể bóng người, từ bây giờ mới bao gồm một người dân có bộ dáng như đầu nhà bếp gọi bầy họ đi ăn cơm. Hiện tại đã là cuối tiếng Mùi.Mấy chục tè nhị cùng đầu nhà bếp ngồi cùng nhau. Vây xung quanh mấy cái bàn vuông, vừa nạp năng lượng cơm vừa cao giọng đàm tiếu, không thể úp úp mở mở. Mặc dù rằng lão bản Vương bác bỏ Bì sinh sống tửu lâu này vừa tham tài lại vô cùng khắt khe nhưng cũng ko phải vượt mức thiếu tình cảm, tối thiểu cũng có thể chấp nhận được đám tiểu nhị với đầu nhà bếp ăn phần cơm trắng thừa của thực khách.


Xem thêm: Dòng Chảy Fo3 - Dòng Chảy Fifa

Thái Bạch thọ là một trong những tửu thọ đệ độc nhất vô nhị của khiếp thành, những người dân ghé đến gần như là văn nhân, phú hào yêu mến buôn, một khi dùng thức ăn uống còn quá lại ngày hôm qua, ví như bị phát hiện thì không những phải bồi thường mà tấm biển lớn kim tự cũng sẽ phải cởi xuống. Vương chưng Bì hiểu rất rõ vấn đề này.“Ta nói a đái Tô, chân của ngươi bị tàn tật, cứ chạy đi chạy lại vậy nên thì làm thế nào chịu nổi?” cơm trắng nước xong, đám tiểu nhị ngồi bu lại một chỗ, đó là thời gian nghỉ ngơi ngơi đơn lẻ của bọn họ, tiếp qua hai khắc thì sẽ đến lúc thu vén quét tước, sẵn sàng sẵn sàng để mua sắm buổi tối.Tô lưu lại Y cười một bí quyết ngại ngùng, đồng ý rồi phải chăng giọng nói, “Không sao, chỉ là bận bịu một chút thôi, cũng không quá vất vả.”Đại trù Tào Sơn núm quạt hương tình nhân vỗ đùi, vừa lắc đầu vừa nói, “Tiểu hài tử này bảo ta đề nghị nói dòng gì mới hảo đây, mặc dù rằng ngươi tàn tật tuy vậy thông minh chuyên chỉ, lại không lười biếng, cho nơi khác không phải tìm không đi ra ngoài đường mưu sinh, tội ác gì phải ở chỗ này chịu khổ? Ta….ta thật không biết ngươi nghĩ như vậy nào.”